Trần Kiêu Bạc

Hồn Quê Bên Tuyết Trắng



Sáng nay cô giáo lên bục giảng
Bụi tuyết còn vương lấm gót giày
Trời lạnh ba mươi hai độ F
Trong lớp như chìm ngập nắng say!



Cô vẽ trái tim lên chữ S
Cả lớp nghiêm trang đứng dậy chào
Ðâu đó vọng lên lời đất nước
Tròn xoe tia mắt ấm nhìn nhau



Bốn mươi chín trẻ ngồi hăm hở
Thêm cô giáo nữa chẵn năm mươi
Năm chục trái tim chung nhịp thở
Một trăm chân sáo rộn niềm vui



Cô giáo dường như còn trẻ lắm
Thoáng nhìn đôi chút nét Ðông phương
Mà hồn Châu Á luôn tỏa sáng
Trong viên phấn trắng, khắp giảng đường



Quanh đây chỉ một sắc da vàng
Nên tình dân Việt vẫn mênh mang
Mạch thấm sông Hồng qua sông Cửu
Chảy len vào núi Ngự sông Hương



Cảm ơn người đã vui gieo hạt
Trên đất phì nhiêu tuổi thơ nầy
Thương từng đôi mắt tròn trong vắt
Giữ được hồn quê trong tuyết bay.



(lớp Việt Ngữ ngoài quê hương, nhìn qua ô cửa kính)


Trần Kiêu Bạc

Được bạn: vdn sưu tầm - 4.12.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hồn Quê Bên Tuyết Trắng"